Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesMusicĐăng kýĐăng NhậpGallery

 

Chim xa đàn

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giả
Bình chọn cho bài viết:
Admin
No Limit No Distance
No Limit No Distance
Admin

Nam
Age : 48 Registration date : 07/11/2008 Tổng số bài gửi : 403 Đến từ : Đà nẵng

Chim xa đàn Vide
Bài gửiTiêu đề: Chim xa đàn   Chim xa đàn New-ne1027/11/2008, 9:35 pm

Chim xa đàn

Đã lâu lắm rồi tôi không về quê, nơi ấy có con đường dài hun hút, lũy tre làng và hoa xuyến chi hoang dại mọc ven đường như loang lổ một khoảng trời tôi mơ mộng.

Tôi nhớ con đường từ nhà tôi đến nhà bạn có một nhánh sông nhỏ và hàng tre lặng lẽ. Tôi ngày đó không thể cảm nhận được hàng tre, con sông và lối mòn đến nhà bạn, cả con đường bạn hay gọi tôi đến lớp để bây giờ tôi thấy lòng buồn mênh mang. Tôi không biết con sông trước nhà tôi và sau nhà bạn tách từ đâu chảy qua và nó sẽ chảy về phía nào nhưng hình như ấu thơ và kí ức chúng ta đều có một dòng sông để nhớ và khắc khoải. Tuổi thơ của tôi, tuổi chân lấm bùn và vết mực loang dài trên cổ áo, những trưa trốn mẹ ra đồng theo bạn bắt cua, trốn mẹ ra bờ ao tắm cùng bạn, tôi trốn chị sang nhà bạn cuộn tròn trên chiếu rơm mà ngủ.

Ôi! tuổi thơ. Tôi thèm đến cháy lòng một lần được về thả hồn mình quyện vào hồn quê ngây dại, tôi sẽ đi hết con đường quê cùng các bạn, tôi sẽ đáp lại tiếng bạn gọi tôi trong trẻo bên hiên nhà mái rạ, chúng mình sẽ cười, sẽ nói, sẽ giận hờn và trách móc dọc con đường đến lớp.

Tôi biết rằng tôi chẳng thể nào về được nữa, tôi chẳng thể một lần cầm tay bạn tung tăng trên con đường bình yên được nữa. Bàn tay tôi không thể níu lại được tuổi thơ. Tôi đi xa, không một lời tạ từ với bạn. Bạn cũng sóng gió, dang dở và bạn cũng buồn, nỗi buồn dài hơn tôi. Bạn đã chịu mất mát nhiều hơn tôi, đôi mắt bạn u uất, xa lắm. Tôi biết đấy nhưng không thể nào đi vào tận cùng nỗi đau ấy để xoa cho bạn. Tôi chỉ biết đứng đằng xa để cầu mong cho bạn được hạnh phúc, cầu mong cho một ai đó sẽ mang một làn gió nhẹ nhàng và đủ mạnh mẽ cuốn đi những ưu phiền trong đôi mắt bạn, người đó sẽ cùng bước những bước vững chãi bên bạn cho bạn bình yên, giấc mơ bình yên mà tôi hằng mong.

Tôi xa quê, bạn xa quê và lần lượt từng đứa một không một lời từ biệt nhau, không một lời từ biệt quê để ra đi như những dòng sông nhỏ quê mình tách từ bao nhiêu nhánh để chảy dần về phía mênh mông mà chẳng biết được mình sẽ về đâu, nơi đâu sẽ là bến đỗ cuối cùng. Có lần, bạn nói với tôi: “Khi già rồi chúng mình sẽ cùng về quê, ở cùng nhau, chống gậy đi hát karaoke”. Tôi bật cười với câu nói ấy, nhưng thật sự câu nói ấy là nỗi day dứt cho tôi.

Cái tuổi thơ bị lãng quên lại một lần nữa sống dậy trong tôi không mộng mị mà ào ạt và khắc khoải. Tôi đã mất các bạn, chúng ta đã để lạc mất nhau, những mùa đông đất Bắc sẽ chẳng bao giờ lạnh hơn được nữa cũng như chúng ta cũng chẳng bao giờ bình yên được nữa. Sẽ chẳng còn những mùa tựu trường các bạn đợi tôi bên cầu xóm 1 để cùng đến lớp, con đường đến trường cũng trở lên xa lạ.

Như một lẽ thường của cuộc sống. Những con chim trưởng thành rồi sẽ phải bay đi như các anh chị nó. Nó hòa vào cái khoảng không bao la, nơi có những cái hoàn toàn mới lạ khác hẳn với làng quê nó, nó kết thân với những người bạn mới vì nó phải sống, phải tồn tại. Rồi khi đã mỏi mệt nó sẽ tìm về tổ ấm, có đôi cánh của mẹ nó dang ra, tiếng gọi của bạn nó ấm áp. Nhưng cũng có khi, một con chim lìa đàn mà chẳng ai hay, một nhánh sông giữa dòng bị chặn.

Tôi xa các bạn nhất, tôi cũng xa lạ với miền đất này nhất và tôi cũng yêu các bạn nhiều nhất. Mỗi lần về quê, tôi đều ao ước tất cả chúng mình đều được gặp nhau đầy đủ để tôi được thấy các bạn thay đổi như thế nào. Tôi nhớ các bạn! nhớ nhiều lắm. Có lẽ cái cảm giác này trỗi dậy mạnh mẽ nhất khi tôi hạnh phúc nhất và cô đơn nhất. Bởi lẽ, những khi lòng mình có bão đều mong có một nơi bình yên để trú ngụ, đó là gia đình, quê hương và bạn bè. Các bạn có như tôi?

Tuổi thơ đã khép lại, vụng dại và nông nổi cũng qua đi. Đô thị phồn hoa, những con đường thị thành rát bỏng ước mơ, đã làm chân ai chai sạn. Chúng ta đi rồi, bỏ lại thời chân lấm, tay bùn, vết mực và hoa cỏ may dính đầy trên gấu quần, vạt áo, bỏ lại cánh đồng bất tận quê mình. Các bạn ơi! Bình yên nhé!

“ Tuổi thơ đã đi qua có bao giờ trở lại. Cháy hết mình cánh phượng nhẹ nhàng rơi”.

Biết đâu một ngày nào đó chúng ta sẽ lại gặp nhau ở điểm chúng ta đã bắt đầu.

Gửi các bạn thân yêu của tôi!

Về Đầu Trang Go down
http://ducvtt.tk

Chim xa đàn

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum: Bạn không có quyền trả lời bài viết
 ::  TẢN MẠN VÀ THƯ GIÃN :: Chim xa đàn Point10 Nhịp điệu cuộc sống -
Tất cả thời gian được tính theo GMT. Hôm nay: 11/5/2024, 11:28 am
Diễn đàn Ducvtt Online thể hiện tốt nhất ở độ phân giải: 1280 x1024 điểm ảnh; chế độ màu: 32 bit; Trình duyệt Internet Explorer.
Designed by nO.oNe.
Developed by nO.oNe.
Copyright © 9/2008, Graffiti Club . All rights reserved.
Powered by: phpBB2 2.0
Copyright ©2008 - 2009, forumotion.com.
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất