Đây thể theo yêu cầu của em Havtt hôm nay mới có dịp post bài làm món mận cầy tơ nè. Để tạo không khí nên hướng dẫn làm món này bằng cách kể chuyện nha.
Hồn của một con chó kêu oan tới Diêm Vương: "Bẩm, con kiện lão chủ nhà tội... ngu ạ!". Diêm Vương nổi giận: "Hừ, ngu không phải là một tội, đừng kiện cáo lung tung. Người ta bảo: Chó khôn chớ cắn càn, biết chưa?"...
- Dạ, tiểu nhân biết. Nhưng vì ngu nên lão ta phản bội con.
- Xưa nay ta chỉ nghe nói chó phản bội chủ nhà chứ có nghe ai nói chủ nhà phản bội chó đâu?
- Bẩm, vì câu nói đó do loài người sáng tác, nếu loài chó chúng con biết nói thì sẽ khác ngay ạ!
- Thôi được rồi, vậy lão chủ nhà phản bội ngươi như thế nào?
- Bẩm đại nhân, lão ta mua tiểu nhân ngoài chợ từ ngày tiểu nhân mới ra đời. Kể từ đó tiểu nhân phục vụ cho lão ta thật là khổ như... chó. Coi nhà, trông trộm, canh chừng trẻ con ngã, trước thì đuổi gà, sau vụ H5N1 người ta không nuôi gà nữa thì đuổi trâu bò không cho vào phá vườn... Ôi thôi là việc!
- Đó cũng là công việc thường ngày của kiếp chó thôi, có vậy mới được người ta cho ăn chứ?
Tieu pham vui Diem Vuong phan xu linh hon- Bẩm, lão ta chỉ cho tiểu nhân cơm thừa, canh cặn. Viện cớ loài chó chỉ thích gặm xương nên bữa ăn chỉ có xương trộn... xương chứ thực ra loài người biết thừa là loài chó chúng con cũng khoái thịt lắm chứ. Thôi thì cái đó tiểu nhân cho qua, nhưng cái tội lão đem tiểu nhân ra làm thịt thì không thể tha thứ được.
- Làm thịt? Làm thịt thế nào?
- Bẩm, đầu tiên lão ta cắt tiết tiểu nhân, sau đó đem thui bằng rơm. Thui xong thì rút xương chặt thành từng miếng nhỏ, rồi cho nước nghệ cùng mẻ, xì dầu để ướp thịt tiểu nhân khoảng 15 phút.
- Ngươi nói ướp với cái gì?
- Dạ, nước nghệ cùng mẻ và xì dầu.
- Vậy là lão ta định làm món thịt chó nấu nhựa mận rồi.
- Sao đại nhân biết?
Diêm Vương đỏ mặt ngó lơ sang chỗ khác rồi gắt:
- Kể thì kể cho xong đi, còn bày đặt hỏi này nọ?
- Vâng, lão ta cho mỡ vào chảo để nóng, đổ thịt tiểu nhân vào xào săn, sau đó múc nước luộc thịt đổ vào chảo cho xăm xắp thịt rồi đậy vung lại, đun nhỏ lửa cho đến khi cạn nước...
Một con quỷ mặt đen đứng sau lưng Diêm Vương nuốt nước bọt cái ực, nói:
- Đừng kể nữa kẻo đại nhân và ta lại thấy... thèm!
Diêm Vương cáu:
- Im ngay, trên công đường còn loạng quạng xía ngang là ta sai nhà bếp đem ngươi làm món... giả cầy đấy - Quay sang con chó - Kể tiếp đi.
Hồn con chó nghe đến giả cầy thì run như cầy sấy:
- Dạ, thịt chín... nêm mì chính... ăn kèm rau ngổ... dạ bẩm...
Diêm Vương đập bàn cáu:
- Đúng là lão chủ nhà của ngươi ngu thật!
Con chó mừng quýnh, vẫy đuôi rối rít:
- Vậy xin đại nhân cho gọi hồn lão ta xuống đây để...
- Không được. Sống chết đã có số rồi, ta không làm bừa được. Nhưng để khỏi thiệt thòi cho ngươi, ta sẽ xem xét cho ngươi kiếp sau được làm...
- Kiếp người ạ?
- Sao ngươi hí hửng vậy? Kiếp người đã chắc gì hay ho? Thôi để ta cho người làm kiếp chó nhưng được ở một nhà giàu mới, được ăn uống sung sướng, được chủ nhà chăm sóc còn hơn cả con cái họ, nếu ngươi có chết đi không chừng còn được làm đám ma to nữa...
- Đa tạ đại nhân... Tiểu nhân từng nghe người ta kể về nhiều đám ma chó còn long trọng hơn đám ma một người nghèo.
- Thôi, bãi đường.
Lúc đi ra, con quỷ mặt đen thắc mắc với Diêm Vương:
- Đại nhân, làm thịt chó để ăn cũng là chuyện thường ngày ở... dương gian, sao đại nhân lại nói lão chủ nhà của con chó ấy là ngu?
- Sao không ngu. Ngươi xem, con chó có nhắc đến hai chữ mắm tôm trong lúc kể chuyện không?
- Không, nhưng... sao ạ?
- Hừ, làm món nhựa mận mà không có mắm tôm thì ngon thế... chó nào được. Đúng là thằng ngu!